Chị nhận lấy giỏ quả, nhìn

những quả đào tiên to lớn trong

đó, ánh mắt lộ rõ vẻ ngạc nhiên.

Trong giỏ chất đầy đào, quả nào quả nấy đều to lớn bất ngờ, căng mọng đến mức tưởng như sắp nứt ra, lớp vỏ ửng đỏ như được nhuộm bởi ánh hoàng hôn, tỏa ra một ánh sáng hấp dẫn.

"Những quả đào này..." Lưu Thiện hỏi với vẻ khó hiểu,Mùa đào đã qua rồi mà? Sao vẫn còn đào tươi thế này?"

Tô Hà mỉm cười nhẹ nhàng, không giải thích, mà chỉ hỏi tiếp: "Chị Lưu, chị thấy dùng đào này có làm được mứt đào không?” Lưu Thiện đưa tay nhẹ nhàng chạm vào những quả đào tiên, cảm nhận được bề mặt nhẫn mịn và căng tràn của chúng.

Chị chọn một quả to nhất, nhấc lên và cảm thấy nặng tru, điều đó khiến chị lại một lần nữa ngạc nhiên: "Quả này không chỉ to, mà còn mọng nước thế này. Làm mứt đào thì không vấn đề gì, chỉ không biết đào có ngọt không, nếu không thì phải thêm nhiều mật ong và siro."

"Ngọt, chắc chắn ngọt. Chị Lưu, tôi đã để dành cho chị một quả rồi, chị ăn thử là biết ngay." Tô Hà đưa cho chị một quả đào tiên lớn.

Lưu Thiện cũng không khách sáo, rửa sạch quả đào rôi cho vào miệng.

Chị cắn một miếng nhỏ, nước đào ngay lập tức bùng nổ trong khoang miệng, hương vị ngọt ngào và tươi mát khiến chị quên mất mọi thắc mắc và ngạc nhiên.

Quả đào này, ngọt quái

Sau khi ăn xong quả đào, chị thở ra một hơi thơm ngát, rồi xắn tay áo lên đây hào hứng. Với những quả đào ngon như thế này, chị nhất định sẽ làm ra loại mứt ngon nhất!

"Chị Lưu, hôm nay chị thử làm trước xem sao, nếu không được thì mai chúng ta đổi công thức khác." Mỗi ngày có 20 quả đào tiên, nếu chỉ cho vào bữa sáng tự chọn thì chắc chăn không đủ cho tất cả khách hàng, nên Tô Hà nghĩ đến việc làm mứt đào.

Lưu Thiện vừa rửa đào vừa tự tin: "Những quả đào ngon thế này, bà chủ yên tâm, tôi chắc chắn sẽ không làm hỏng đâu."

Lưu Thiện thả từng quả đào tiên vào nước sạch, nhẹ nhàng rửa sạch từng quả, đảm bảo rằng mỗi quả đều được làm sạch kỹ lưỡng.

Sau đó, chị câm dao gọt sắc bén, cẩn thận gọt lớp vỏ đào, để lộ ra phần thịt quả trong suốt bên trong. Vỏ đào đã gọt được giữ lại trong một bát riêng để nấu sau đó. Lưu Thiện thái thịt đào thành lát mỏng, rồi thái thành hạt lựu, chị muốn mứt đào có cảm giác lẫn chút miếng quả nên để thịt đào cắt hơi lớn.

Những miếng đào đã cắt được đặt vào một chiếc bát sạch, vì đào rất ngọt, Lưu Thiện chỉ rắc thêm một chút đường trắng. Chị dùng đôi đũa nhẹ nhàng trộn đều, để đường phủ đều lên các miếng đào, rôi đậy lại bằng màng bọc thực phẩm và cho vào tủ lạnh ướp.

Trong khi chờ đào ướp, Lưu Thiện bắt đầu nấu phần vỏ đào.

Chị đổ một lượng nước vừa đủ vào nồi, cho phần vỏ đào đã gọt vào. Bật lửa nhỏ, nấu từ từ để màu sắc và hương thơm của vỏ đào dần thấm vào nước.

Quá trình này cân sự kiên nhẫn, vì vỏ đào oxy hóa rất nhanh, nếu nấu quá lâu, màu sắc và hương vị sẽ bị ảnh hưởng.

Khoảng mười phút sau, nước trong nồi đã chuyển sang màu hông nhạt, màu sắc và hương vị của vỏ đào đã thấm ra hết. Lưu Thiện lọc lấy phân nước màu hồng, bỏ phân vỏ.

Sau đó, chị đổ phần đào ướp cùng với nước vỏ đào vào nồi, bắt đầu nấu mứt đào.

Trong suốt quá trình nấu, Lưu Thiện liên tục khuấy đều để mứt không bị dính nồi hay bị cháy. Chị quan sát sự thay đổi trong nồi, thấy nước dần cạn, thịt đào dần mềm nhũn, mứt bắt đầu đặc lại. Khoảng hai mươi phút sau, mứt đã đạt đến độ sệt lý tưởng.

Lúc này, Lưu Thiện nhìn vào công thức, cho thêm một ít vỏ chanh để tăng hương vị và màu sắc cho mứt.

Lưu Thiện đổ mứt đào đã nấu xong vào những chiếc lọ thủy tinh sạch sẽ, đậy kín nắp.

Tô Hà và Lưu Thiện dùng thìa nếm một ít mứt dính trên thành nồi.

Lớp mứt màu hồng đậm lấp lánh dưới ánh sáng, như thể vẫn còn giữ được sức sống tươi mới của đào tiên. Mứt có cảm giác hơi hạt, thỉnh thoảng lại gặp những miếng thịt quả lớn, vị ngọt thanh của đào tiên kết hợp hoàn hảo với chút chua nhẹ của chanh, tạo nên một hương vị độc đáo, vừa tươi mới lại không mất đi sự đa dạng.

Ngon thật!

6.76341 sec| 2392.539 kb